Món lưỡi vịt lạ tai vốn chỉ có ở một số quán, nhưng lưỡi vịt sapo còn “độc” hơn, với hương vị ngon, thơm phức lại đậm đà.
Lưỡi vịt sapo có vẻ chế biến cầu kì nên thời gian chờ đợi phải mất chừng 20 phút. Nhưng nhân viên chỉ vừa bưng ra thôi, tôi đã “linh cảm” thấy nó sẽ không bõ công mình mong ngóng.
Đây là lần đầu tiên biết đến “lưỡi vịt” – thứ mà chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ có thể chế biến thành đặc sản được. Thoạt đầu, tôi thấy nó hệt như chiếc chân gà… 2 ngón. Có lẽ phải gắp nó lên ngắm nghía một lúc lâu, tôi mới hình dung ra nó đúng là lưỡi vịt.
Lưỡi vịt tất nhiên không thể đẫy đà, nhưng nhìn gầy gò thế mà ít xương lắm, xương cũng mềm, có thể nhâm nhi thoải mái. Bởi vậy, gặm lưỡi vịt cũng sướng miệng và không hề vất vả như gặm các loại chân gà, chân vịt. Tuy nhiên, đó chưa phải là ưu điểm đáng nói, độ giòn ngon “bẩm sinh” của lưỡi vịt cộng với tài nghệ tẩm ướp, chế biến khéo léo của chủ quán mới là lí do khiến món ăn này nhanh chóng mê hoặc tôi.
Chiếc lưỡi vịt nhìn qua giống chiếc chân gà chỉ có 2 ngón. |
Ăn bánh mì chấm với nước vịt sapo cũng rất ngon. |
Chủ quán bật mí đây là phần ngon nhất của lưỡi vịt. |
Điểm khiến tôi băn khoăn nhất về món ăn này là giá cả. 60.000 đồng nhưng thố lưỡi vịt không đầy đặn lắm, có lẽ để ăn sướng miệng thì chỉ đủ cho một người. Thấy tôi tỏ ý chê đắt thì anh chủ quán giải thích: “Đây là một trong những món tủ của Sài Gòn, anh cũng chỉ bán bằng giá với trong đó thôi. Mà thực tế là làm lưỡi vịt sapo mất nhiều công đoạn chế biến lắm, làm ẩu là món ăn tanh liền!”.
Thắc mắc vậy thôi chứ kì thực với tôi, được khám phá một món ăn ngon, mới lạ, độc đáo mà giá chưa tới 100 nghìn thì vẫn là hời!
Địa chỉ: Ốc Ken Sài Gòn, số 8 ngõ 135, Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội.
Theo Infonet